9
Ánh mắt anh đầy lo lắng và đau xót, chân thật, nóng bỏng, như muốn thiêu đốt tôi.
Tôi dồn hết chút sức lực cuối cùng, giơ tay, muốn chạm vào mặt anh.
“Tô… Yến… Trì…”
Đừng buồn vì em.
Không đáng đâu.
Tôi bừng tỉnh khỏi giấc mơ, mặt ướt đẫm nước mắt lạnh.
Tô Yến Trì nằm bên cạnh, dường như cảm nhận được điều gì, gần như lập tức mở mắt, kéo tôi vào lòng ôm chặt.
“Sao vậy? Lại gặp ác mộng à?” Giọng anh khàn khàn mới tỉnh, ngực anh ấm áp và vững chãi, khiến tôi thấy vô cùng bình yên.
Tôi vùi mặt vào lòng anh, cảm nhận nhịp tim vững chắc, tham lam hít lấy hơi ấm từ anh.
“Em mơ thấy anh.”
“Hử? Mơ thấy anh gì cơ? Mơ thấy anh bỏ em chạy theo người khác à?” Anh trêu, muốn làm tôi bớt căng thẳng.