Trong Lòng Bàn Tay - Phong Nguyệt Đô Tương Quan
Hoàn thành
251 chương
2

Trong Lòng Bàn Tay - Phong Nguyệt Đô Tương Quan

Tác giả: Phong Nguyệt Đô Tương Quan

Thể loại:

Mô tả:

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Cán bộ cấp caoVăn án:[Giả nho nhã vs. Tuyệt sắc thật sự] Lão cán bộ x Đóa hoa tuyết mềm mại, nhất kiến chung tình + tan vỡ rồi tái hợp. (Chênh lệch chiều cao + tuổi tác + địa vị)Ngọt ngược theo phong cách hiện thực, không tạo hình nhân vật lý tưởng hóa.[Một câu tóm gọn]Phá kén hóa bướm rất đau, ôm lấy mùa xuân lại thật đẹp.Anh cho cô tấm vé bước vào kim tự tháp, cô cố gắng biến nó thành "át chủ bài".-Tống Khinh Thần là công tử danh giá của Lỗ Thành, một "lão cán bộ" chính hiệu, chững chạc, cao quý, nho nhã.Lê Mạn là sinh viên khoa Văn học Trung Quốc của Đại học Kinh Đô, con gái của quản gia nhà họ Tống.Thuần khiết nhưng quyến rũ, mang vẻ đẹp đầy nữ tính.Họ gặp nhau tại Hi Viên của nhà họ Tống. Chỉ một ánh nhìn, Tống Khinh Thần đã hoàn toàn sa vào lưới tình.Tuyết rơi lần đầu gặp gỡ, định tình tại Hồng Kông, hôn nhau trong đêm tuyết.Đêm ở cảng Victoria, tuyết bay lả tả, ánh mắt Tống Khinh Thần dịu dàng: "Dỗ dành Mạn Mạn."-Anh trao cho cô tấm vé bước lên đỉnh kim tự tháp, che chở cho cô trước mọi khó khăn, để cô tận hưởng tháng năm yên bình giữa Kinh Thành.Lê Mạn biết rõ đây là một tình yêu không thể kiểm soát, nhưng vẫn tỉnh táo để ngã vào vòng tay anh.Người đàn ông ấy quá mức chói lọi.Cô không thể lừa dối trái tim mình—một đời ngưỡng mộ.Anh là vị thần cao cao tại thượng của người khác, nhưng lại cam tâm tình nguyện làm hạ thần dưới váy cô.Một ngày nọ, anh đột ngột đến Kinh Thành nhậm chức.Lê Mạn cứ nghĩ rằng... có lẽ... đó là vì anh muốn đến gần cô hơn một chút...Yêu nhau rất ngọt, tan vỡ rất đau, tái hợp rất ấm áp.

Danh sách chương:

Chương 201: Gọi cô là Lê Mạn hay bà Diệp?
Chương 202: Cái gọi là tinh thần hợp đồng
Chương 203: Hưởng Hưởng đến thế gian
Chương 204: Quan điểm “phá cục” của cô
Chương 205: Gặp gỡ không chút ấm áp
Chương 206: Duyên phận của người theo chủ nghĩa duy vật
Chương 207: Cùng ngắm tuyết Paris
Chương 208: Có chăng u sầu chỉ là điên cuồng trong sáng
Chương 209: Biến cố cuộc đời
Chương 210: Huyết thống đúng là một điều kỳ diệu, mang theo cả sự chữa lành
Chương 211: Tỉnh mộng
Chương 212: Điểm dừng của chim di trú
Chương 213: Gần quê lòng càng bối rối
Chương 214: Chuyến bay của cô không đến theo lộ trình
Chương 215: Ánh sáng cứu rỗi
Chương 216: Rời đi không ngoảnh lại
Chương 217: Lật bài
Chương 218: Người và hoa đào cùng rực rỡ
Chương 219: ‘Thu phục’ Hưởng Hưởng
Chương 220: Cuộc đời nhiều ngã rẽ
Chương 221: Cuộc chiến của thần tiên
Chương 222: Lãng mạn chỉ dành cho người hiểu
Chương 223: Giả nghiêm túc không bằng thật sự phát điên
Chương 224: Cha anh đã trở về
Chương 225: Hòa giải với thời gian
Chương 226: Cố nhân
Chương 227: Nếu có kiếp sau
Chương 228: Đón cô ấy từ cơ quan
Chương 229: Sự kiên trì của anh
Chương 230: Mạn Mạn – Nữ chủ nhân
Chương 231: Cầu hôn
Chương 232: Đàn ông đích thực
Chương 233: Kết tinh
Chương 234: Thái độ của chủ mẫu nhà họ Tống
Chương 235: Quân Tử và Hoa Nhài ở Paris
Chương 236: Người bạn quen biết đã lâu
Chương 237: Hai thế hệ phụ nữ nhà họ Tống
Chương 238: Biết tin mang thai
Chương 239: Nhất minh kinh nhân
Chương 240: Chim khách đậu cành mai
Chương 241: Thế giới của người lớn
Chương 242: Ý nghĩa hoa nhung tuyết – Mãi mãi yêu em [Hoàn chính văn]
Chương 243: Ngọt ngào khi mang thai
Chương 244: Không chỉ một quyết định
Chương 245: Song kỳ lâm môn
Chương 246: Nhân duyên của Chu Dự
Chương 247: ‘Tình yêu Plato’ của Diệp Quân Dật và Uyển Nhi
Chương 248: Ai đã thu phục Cơ trưởng Đỗ?
Chương 249: Cùng nhau ngắm tuyết
Chương 250: Chữ “Trì” trong Trì Vị
← Về trang chủ