- Trang chủ
- Thú Sủng - Huyết Huyết
- Chương 9: Canh lá tím
Chương 9: Canh lá tím
Truyện: Thú Sủng - Huyết Huyết
Tác giả: Huyết Huyết
- Chương 1: Rơi vào dị giới
- Chương 2: Quả màu đỏ
- Chương 3: Người Miya
- Chương 4
- Chương 5: Đi theo thức ăn...
- Chương 6: Không có chủ nhân
- Chương 7: Quả thực chính là hồ đồ
- Chương 8: Trở lại thôn
- Chương 9: Canh lá tím
- Chương 10: Thịt và canh suông
- Chương 11: Ý niệm nuôi nhốt trong đầu
- Chương 12: Phòng ngủ của thú nhân
- Chương 13: Điểm tâm ngọt cho bữa sáng
- Chương 14: Bánh rán và sốt hoa quả
- Chương 15: Đi chợ
- Chương 16: Mua quần áo cho bé
- Chương 17: Không để cho chạy mất
- Chương 18: Không phục tùng....
- Chương 19: Thật sự là không ngoan nha!
- Chương 20: Chia sẻ thức ăn!
- Chương 21: Chuẩn bị bữa tiệc hải sản lớn
- Chương 22: Thịt cá biển chua cay (Thượng)
- Chương 23: Thịt cá biển chua cay (Hạ)
- Chương 24: Mỹ vị ngon miệng
- Chương 25: Ghen tị nha!!!
- Chương 26: Nhất định là không phát hiện ra nha!!!
- Chương 27: Nhị hóa hành động...
- Chương 28: Ta muốn nói cho ngươi biết một bí mật nha!
- Chương 29: Nam nhân của nhà ngươi không phải con người!
- Chương 30: Ôi chao! Đừng đánh ta!
- Chương 31: Nhị hóa vô địch
- Chương 32: Đến dạy tiểu đông tây nói chuyện a
- Chương 33: Đi học chính là vất vả a!
- Chương 34: Nhàn nhạt hạnh phúc
- Chương 35: Điểm tâm bánh mứt táo
- Chương 36: Làm điểm tâm
- Chương 37: Chảy nước miếng
- Chương 38: Hung khí này...
- Chương 39: Thú nhân cuồng ghen
- Chương 40: Em bé mập mạp hồng hồng
- Chương 41: Thật sự không ngoan nha
- Chương 42: Tiểu Mộc Mộc cư nhiên là tiểu tam?!
- Chương 43: Bị nhốt trong phòng
- Chương 44: Lôi Nặc về nhà
- Chương 45: Nguyên nhân về nhà
- Chương 46: Ép mua ép bán
- Chương 47: Đồ ngốc không giải thích
- Chương 48: Gà bay chó sủa
- Chương 49: Gia tộc có nanh độc, mọi sự không cần lo
- Chương 50: Không thể nhịn được nữa
- Chương 51: Tâm tư của U Lan
- Chương 52: Bánh pudding lam môi
- Chương 53: Động tình
- Chương 54: Chứng cớ
- Chương 55: Bị thương
- Chương 56
- Chương 57: Rừng rắn
- Chương 58: Thẩm vấn
- Chương 59: Sinh bệnh
- Chương 60: Kinh hồn
- Chương 61: Đế đô
- Chương 62: Mân côi công tước
- Chương 63: Hắc Vũ ra tay
- Chương 64: Gần nhất đổi mới (1)
- Chương 65: Gần nhất đổi mới (2)
- Chương 66: Gần nhất đổi mới (3)
- Chương 67: Gần nhất đổi mới (4)
- Chương 68: Gần nhất đổi mới (5)
- Chương 69: Gần nhất đổi mới (6)
- Chương 70: Gần nhất đổi mới (7)
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76: Miệng sùi bọt mép
- Chương 77: Mộc Mộc muốn tìm việc làm
- Chương 78: Hoàn toàn bị đả kích
- Chương 79: Nhị hóa rối rắm
- Chương 80: Ác nhân cáo trạng trước
- Chương 81: Nghĩ biện pháp
- Chương 82: Hội hợp
- Chương 83: Qua lại
- Chương 84: (Chương kết): Bổ nhào vào, bổ nhào vào...
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Lôi Nặc sắp xếp con mồi ổn thỏa, liền bắt đầu nấu cơm.
Bé không có việc gì làm, liền vây quanh sau lưng Lôi Nặc, chạy tới chạy lui.
Lôi Nặc đi rửa rau, bé cũng đi theo sau lưng, ngồi xổm một bên nhìn xem.
Lôi Nặc chỉ nhìn bé một cái, sau đó không nói gì, đi vào bếp, bé cũng đi theo, còn hấp tấp cầm lấy mấy loại quả xem như bảo bối.
Kỳ thật, hôm nay bé ăn cái gì, Lôi Nặc mặc dù không có đem toàn bộ chú ý đặt trên người bé, nhưng có điều hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, bé chưa thể ăn được đồ ăn cứng.
Ở đại lục Miya, người Miya 5, 6 tuổi nói chung đã có thể ăn được thức ăn cứng, một đứa bé như này, là cực kỳ hiếm thấy, Lôi Nặc không khỏi lo lắng, nếu bé cứ một mực như vậy, thân thể về sau này có thể phát triển không tốt.
Có điều hắn cũng không nghĩ nhiều lắm.
Thả đống lá tím trong tay ra, đây là một món ăn người Miya cực kỳ thích. Bởi vì ăn nó có cảm giác cực kỳ thơm ngon, dù nấu canh hay xào, đều cực kỳ trơn mềm ngon miệng.
Hắn nghĩ đến bé còn chưa ăn được đồ ăn cứng, vậy thì đành làm thức ăn mềm, xào thêm một ít rau củ có lẽ được rồi.
Hơn nữa buổi tối thích hợp ăn nhẹ một cái gì đó.
Lôi Nặc là một thú nhân cực kỳ yêu sạch sẽ, cho nên trong nhà hắn, phòng bếp đều không có một hạt bụi, hơn nữa người nam nhân này thích hoa lệ một chút, cảnh sắc phải sang trọng, cho nên trong nhà Lôi Nặc cùng cả người hắn hoàn toàn hiện ra một loại cực độ lấp lánh.
Có điều, đối với một thú nhân lòe loẹt còn rất biết hưởng thụ, có một tay nghề tốt, cho nên trong phòng bếp, các loại gia cụ cũng rực rỡ muôn màu, nồi niêu xoong chảo gì đó mọi thứ đều có đủ.
Mặc vào một chiếc tạp dề sáng chói viền trân châu xung quanh, Lôi Nặc vén tay áo lên bắt đầu rửa nồi thái đồ ăn.
Lá tím cũng giống như cái tên của nó, có một màu tím hình dáng có vẻ giống rau chân vịt trên địa cầu (Bí: Bạn nào ko biết rau chân vịt như nào thỉnh lên google !!!)
Trong bếp là một chiếc lò kiểu cổ, Lôi Nặc châm lửa lên, đem lửa cháy to lên, đặt nồi lên cho nóng, sau đó bưng đến một cái tô sứ màu trắng, mở nắp bên trong là một thứ dầu mỡ vàng óng như sáp nến, bé nuốt nước miếng muốn ăn một ngụm, Lôi Nặc trừng mắt liếc bé một cái, bé không dám làm gì.
Múc một thìa mỡ vàng vào trong nồi đã được để nóng trên lò, sáp mỡ vào trong nồi liền tan chảy, sôi lên nổ lách tách, sắc mỡ vàng óng dậy lên mùi hương mà bé chưa bao giờ được ngửi qua.
Liền thấy tay Lôi Nặc cầm một chiếc muôi lớn, đảo đảo cho mỡ sôi đều, đem lá tím bỏ vào bên trong, xào xào, đảo đảo sau đó đậy vung lại.
Mà bé kích động đi đến xem lửa, thỉnh thoảng lại tăng thêm một ít củi vào.
Chờ thêm trong chốc lát, một mùi thơm nồng đậm từ trong nồi bay ra, tỏa ra từng đợt khói trắng, bé trơ mắt nhìn, lo lắng món ăn bị cháy, lúc này liền thấy Lôi Nặc không nhanh không chậm mở vung nồi ra, lại lật xào mấy cái, đi đến vại nước gần đó múc một ít, dọc theo xung quanh bên trong thành nồi đổ vào.
Sau đó, đến gần một cái giỏ hoa văn đẹp đẽ trong góc bếp, lấy hai quả trứng màu xanh to như hai quả táo, một quả ghé vào cạnh nồi đập xuống, một cái trượt vào trong nồi. Lôi Nặc dùng muôi đảo qua đảo lại một chút, còn một quả trứng thì khoét một cái lỗ nhỏ trên đỉnh.
Bé vẻ mặt nghi hoặc, không hiểu Lôi Nặc muốn làm gì, chỉ thấy Lôi Nặc xoay người đi vào nhà kho của nhà hắn, lấy ra một quả to như quả bóng chuyền màu vàng cam, quả vàng kia rất sáng bóng, vỏ cũng rất dày, Lôi Nặc dùng dao cắt một cái trên vỏ tạo thành một cái miệng nhỏ, móc ruột ở bên trong ra, sau đó đem quả trứng còn lại kia nhét vào bên trong lõi.
Cuối cùng lại lấy miếng vỏ bị cắt ra lúc nãy đậy lại hoàn chỉnh đẹp đẽ. Điều làm bé khó hiểu chính là Lôi Nặc đem cả thứ đó ném vào trong lòng bếp.