- Trang chủ
- Thú Sủng - Huyết Huyết
- Chương 18: Không phục tùng....
Chương 18: Không phục tùng....
Truyện: Thú Sủng - Huyết Huyết
Tác giả: Huyết Huyết
- Chương 1: Rơi vào dị giới
- Chương 2: Quả màu đỏ
- Chương 3: Người Miya
- Chương 4
- Chương 5: Đi theo thức ăn...
- Chương 6: Không có chủ nhân
- Chương 7: Quả thực chính là hồ đồ
- Chương 8: Trở lại thôn
- Chương 9: Canh lá tím
- Chương 10: Thịt và canh suông
- Chương 11: Ý niệm nuôi nhốt trong đầu
- Chương 12: Phòng ngủ của thú nhân
- Chương 13: Điểm tâm ngọt cho bữa sáng
- Chương 14: Bánh rán và sốt hoa quả
- Chương 15: Đi chợ
- Chương 16: Mua quần áo cho bé
- Chương 17: Không để cho chạy mất
- Chương 18: Không phục tùng....
- Chương 19: Thật sự là không ngoan nha!
- Chương 20: Chia sẻ thức ăn!
- Chương 21: Chuẩn bị bữa tiệc hải sản lớn
- Chương 22: Thịt cá biển chua cay (Thượng)
- Chương 23: Thịt cá biển chua cay (Hạ)
- Chương 24: Mỹ vị ngon miệng
- Chương 25: Ghen tị nha!!!
- Chương 26: Nhất định là không phát hiện ra nha!!!
- Chương 27: Nhị hóa hành động...
- Chương 28: Ta muốn nói cho ngươi biết một bí mật nha!
- Chương 29: Nam nhân của nhà ngươi không phải con người!
- Chương 30: Ôi chao! Đừng đánh ta!
- Chương 31: Nhị hóa vô địch
- Chương 32: Đến dạy tiểu đông tây nói chuyện a
- Chương 33: Đi học chính là vất vả a!
- Chương 34: Nhàn nhạt hạnh phúc
- Chương 35: Điểm tâm bánh mứt táo
- Chương 36: Làm điểm tâm
- Chương 37: Chảy nước miếng
- Chương 38: Hung khí này...
- Chương 39: Thú nhân cuồng ghen
- Chương 40: Em bé mập mạp hồng hồng
- Chương 41: Thật sự không ngoan nha
- Chương 42: Tiểu Mộc Mộc cư nhiên là tiểu tam?!
- Chương 43: Bị nhốt trong phòng
- Chương 44: Lôi Nặc về nhà
- Chương 45: Nguyên nhân về nhà
- Chương 46: Ép mua ép bán
- Chương 47: Đồ ngốc không giải thích
- Chương 48: Gà bay chó sủa
- Chương 49: Gia tộc có nanh độc, mọi sự không cần lo
- Chương 50: Không thể nhịn được nữa
- Chương 51: Tâm tư của U Lan
- Chương 52: Bánh pudding lam môi
- Chương 53: Động tình
- Chương 54: Chứng cớ
- Chương 55: Bị thương
- Chương 56
- Chương 57: Rừng rắn
- Chương 58: Thẩm vấn
- Chương 59: Sinh bệnh
- Chương 60: Kinh hồn
- Chương 61: Đế đô
- Chương 62: Mân côi công tước
- Chương 63: Hắc Vũ ra tay
- Chương 64: Gần nhất đổi mới (1)
- Chương 65: Gần nhất đổi mới (2)
- Chương 66: Gần nhất đổi mới (3)
- Chương 67: Gần nhất đổi mới (4)
- Chương 68: Gần nhất đổi mới (5)
- Chương 69: Gần nhất đổi mới (6)
- Chương 70: Gần nhất đổi mới (7)
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76: Miệng sùi bọt mép
- Chương 77: Mộc Mộc muốn tìm việc làm
- Chương 78: Hoàn toàn bị đả kích
- Chương 79: Nhị hóa rối rắm
- Chương 80: Ác nhân cáo trạng trước
- Chương 81: Nghĩ biện pháp
- Chương 82: Hội hợp
- Chương 83: Qua lại
- Chương 84: (Chương kết): Bổ nhào vào, bổ nhào vào...
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Nam nhân tên Hắc Vũ vẻ mặt tối tăm, nhìn sang thanh niên thanh tú bên cạnh đang gào to, vẻ mặt tức giận có vài phần bất đắc dĩ cùng sủng nịnh.
"Đi rồi, đi rồi, nhanh lên Hắc Vũ, chẳng lẽ ngươi không thích nhìn thấy tận mắt đồng hương của ta sao?" Thanh niên thanh tú ngẩng lên cái đầu cao ngạo, vẻ mặt đầy kiêu ngạo.
Cũng không quản thú nhân cao lớn lạnh lùng tà mị có đồng ý hay không, thanh niên thanh tú hét to muốn chạy, cũng không chạy được vài bước, thân thể đột nhiên chững lại, một đầu dưới mắt cá chân, một đầu còn lại của sợi dây xích vàng vừa vặn đang nằm trên tay nam nhân tên Hắc Vũ.
Thanh niên thanh tú lập tức giống như con mèo hoang, trừng to đôi mắt đối với nam nhân đằng sau la hét: "Hắc Vũ, cái tên hỗn đản này, ngươi là cố ý, nhất định là cố ý, hừ hừ, đừng tưởng rằng xích ta lại là mọi việc đều tốt đẹp...."
Nói nhỏ đoạn sau, y lại cất cao thanh âm: "Hỗn đản, nhanh đi tới, bằng không ta sẽ không để ý đến ngươi"
"......." Đôi mắt hẹp dài của nam nhân tà mị hơi nheo lại, con ngươi màu xanh lóe ra tín hiệu nguy hiểm. Dây xích trong tay cũng tăng thêm lực kéo, không để ý tới y?
"Nhanh lên nhanh lên, cậu ta đi rồi, Hắc Vũ ngươi mau thả ra, ngươi nếu khiến ta không gặp được đồng hương của ta, ta tuyệt đối không tha cho ngươi, cái tên hỗn đản này."
Cứ như vậy một màn, thanh niên thanh tú giống như là con chim nhỏ ra sức giãy dụa, mà thân thể của y vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Nhìn y như vậy, nam nhân lạnh lùng sau lưng không khỏi cười khẽ, sau đó rất nhanh biến mất.
Người này càng lúc càng muốn đối nghịch với hắn, y được một tấc lại muốn thêm một thước, mà nam nhân cũng hiểu rõ điểm này.
Nam nhân đi tới, thanh niên thanh tú lần nữa khôi phục sức sống, chít chít động cái miệng không dứt, những lời nói nam nhân chưa từng nghe qua, nam nhân cũng không hề tức giận, tự nhiên không nói một câu.
Bé con còn đang hiếu kỳ hết nhìn đông lại nhìn tây, đang xem cao hứng, bả vai bị một lực nắm chặt lấy, một cỗ lực lớn từ phía sau chạm vào, bé sững sờ không kịp đề phòng thiếu chút nữa bị ngã, cũng may thú nhân cao lớn lập tức phát hiện, ném thịt đang cầm trên tay, ôm lấy bé sắp ngã xuống, đồng thời một chân giơ ra hung hăng đá cho người đánh lén.
"Á, không phải đâu..." thanh niên thanh tú bị dọa hét lên, đôi mắt xanh của Hắc Vũ đang ở phía sau nheo lại, tiến lên ngăn chặn trước người thanh niên thanh tú, tiếp được một đá của nam nhân.
"Là ngươi?" Lôi Nặc nhận ra, biểu hiện có vẻ thoải mái hơn, nhưng nhìn về phía sau lưng Hắc Vũ có một kẻ đang gào to thô lỗ, thú nhân sắc mặt liền trở nên lãnh đạm.
"Quản tốt vu mã nhà ngươi, đã hai năm còn không thuận theo, ngươi thì lại theo hắn." Lôi Nặc mặt không biểu tình châm chọc lại.
"....Tính tình như thế." Hắc Vũ thản nhiên nói.
Trong khi hai đại thú nhân đối chọi gay gắt, hai người đồng hương gặp nhau ngược lại rất hòa hợp.
Bé còn không biết chuyện gì xảy ra, tò mò nhìn thanh niên thanh tú sau lưng người đàn ông mặc đồ đen, màu tóc đen, dáng người mảnh khảnh nhỏ gầy, giống như những người bé đã gặp trước kia, một loại cảm giác thân thích nổi lên, bé cảm thấy đối phương rất thú vị, như con thỏ trắng, ở sau lưng nam nhân cao lớn không ngừng loi choi, muốn tiến lên, nhưng mỗi lần đều bị nam nhân đẩy ra sau.
"Này này, tiểu ngốc nghếch kia, bản thiếu gia nói cho nhóc biết, nhóc là người địa cầu hiện đại phải không? Ta tên Vương Vũ Thần a, nhóc tên gì? Họ là gì...."
Thanh niên thanh tú tùy tiện gào to, là dùng tiếng Trung Quốc nói.
"Anh, anh đang nói chuyện với tôi?" Đây là lần đầu tiên bé nghe hiểu được, bé cũng không thể xác định là đối phương đang nói chuyện với bé, bé hết nhìn đông lại nhìn tây, tìm kiếm người.
Đối phương cao hứng nhiệt tình còn đang không ngừng tiến lên.
"Đúng vậy, đúng vậy, ta là đang nói chuyện với nhóc đấy, chúng ta là đồng hương, nhóc không kích động chút nào sao, trời ạ, đây là lần kích động nhất trong hai năm qua của ta. Vốn nghĩ rằng bản thiếu gia chính là một kẻ thần kinh thô, thật không ngờ nhóc so với ta còn bình tĩnh hơn, bản thiếu gia ta rất phục nhóc, đến đây, đến đây, chúng ta câu thông ngôn ngữ, giao lưu trò chuyện...." thanh niên thanh tú chớp đôi mắt to đào hoa với bé, vẫy tay dùng sức kêu gọi.