- Trang chủ
- Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
- Chương 105: Chính thức gia nhập Lữ đoàn Năm Sao
Chương 105: Chính thức gia nhập Lữ đoàn Năm Sao
Truyện: Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Tác giả: Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
- Chương 1: Biến mất?!
- Chương 2: Cánh cửa
- Chương 3: Trở lại mạt thế
- Chương 4: Gặp gỡ
- Chương 5: Nhà để xe
- Chương 6: Kim đồng hồ
- Chương 7: Cảnh sát Phương Pháp
- Chương 8: Trên đường
- Chương 9: Tiệm vàng
- Chương 10: Trên đường
- Chương 11: Tìm được rồi
- Chương 12: Thượng lộ bình an
- Chương 13: Một mình lên đường
- Chương 14: Tang thi chó săn
- Chương 15: Bị nhốt
- Chương 16: Đội cứu hộ
- Chương 17: Gặp nạn 1
- Chương 18: Gặp nạn 2
- Chương 19: Chạy thoát
- Chương 20: Giết người
- Chương 21: Bạch Lang
- Chương 22: Điểm tập kết
- Chương 23: Tiếp tục giết người
- Chương 24: Ân Tang
- Chương 25: Một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán
- Chương 26: Gặp lại Lục Gia Tử
- Chương 27: Tin tức
- Chương 28: Biến dị
- Chương 29: Tỉnh lại
- Chương 30: Đáng sợ hơn cả tang thi
- Chương 31: Người mới
- Chương 32: Lữ đoàn Năm Sao
- Chương 33: Dị năng thấu thị? Dị năng tinh thần?!
- Chương 34: Dùng dao trâu cắt tiết gà
- Chương 35: Luyện tập
- Chương 36: Xuất hiện dị năng
- Chương 37: Nhìn thấy tương lai
- Chương 38: Khái niệm cơ bản
- Chương 39: Lên đường săn tinh hạch
- Chương 40: Tang thi triều
- Chương 41: Tam Ca
- Chương 42: Cứu viện
- Chương 43: Thịt khô
- Chương 44: Canh thịt người
- Chương 45: Cháy lớn
- Chương 46: Gặp lại người quen
- Chương 47: Phân chia tinh hạch
- Chương 48: Trang sử mới
- Chương 49: Không có
- Chương 50: Hồng tỷ Kim Vĩnh Mười Ba Phố 1
- Chương 51: Hồng tỷ Kim Vĩnh Mười Ba Phố 2
- Chương 52: Hạng mục huấn luyện tân binh
- Chương 53: Tôi không thích anh 1
- Chương 54: Tôi không thích anh 2
- Chương 55: Cây xương rồng sống lại từ cõi chết
- Chương 56: Huấn luyện thực chiến trong rừng 1
- Chương 57: Huấn luyện thực chiến trong rừng 2
- Chương 58: Huấn luyện thực chiến trong rừng 3
- Chương 59: Trang Thần cùng Phương Pháp
- Chương 60: Nơi đông dân cư
- Chương 61: Gặp phải tang thi đột biến 1
- Chương 62: Gặp phải tang thi đột biến 2
- Chương 63: Gặp phải tang thi đột biến 3
- Chương 64: Hợp tác
- Chương 65: Dị năng giả
- Chương 66: Phía cuối con đường
- Chương 67: Chịu chết
- Chương 68: Cố Ninh trở lại
- Chương 69: Cố Ninh trở về 2
- Chương 70: Hạnh phúc nhỏ
- Chương 71: Âm hồn không tan
- Chương 72: Xé mặt nạ
- Chương 73: Ai?
- Chương 74: Nhất định phải vào được
- Chương 75: Lữ Đoàn Năm Sao xuất hiện
- Chương 76: Cố Ninh VS. Tần Tang
- Chương 77: Kết quả
- Chương 78: Liên hoan
- Chương 79: Cận chiến
- Chương 80: Nhanh chóng trưởng thành
- Chương 81: Bệnh viện
- Chương 82: Tang thi bò sát 1
- Chương 83: Tang thi bò sát 2
- Chương 84: Tang thi bò sát 3
- Chương 85: Mối quan hệ với Cao Duyệt
- Chương 86: Xuất phát
- Chương 87: Nửa đêm kinh hoàng
- Chương 88: Nửa đêm kinh hoàng 2
- Chương 89: Cố Ninh mất tích
- Chương 90: Căn cứ Trung Nam 1
- Chương 91: Căn cứ Trung Nam 2
- Chương 92: Phú bà Cố Ninh?!!
- Chương 93: Quý hồ ly
- Chương 94: Huấn luyện
- Chương 95: Bữa ăn của Cố Ninh
- Chương 96: Trận chiến bát gốm thời Bắc Tống
- Chương 97: Vả mặt
- Chương 98: Chúng ta không nuôi sói mắt trắng
- Chương 99: Nguy cơ mới
- Chương 100: Chọc phải tổ ong vò vẽ
- Chương 101: Chặt tay
- Chương 102: Đổi vật tư
- Chương 103: Nhiệm vụ đầu tiên của Cố Ninh
- Chương 104: Gặp lại người quen
- Chương 105: Chính thức gia nhập Lữ đoàn Năm Sao
- Chương 106: Đi công tác với sếp Quý
- Chương 107: Đội 7
- Chương 108: Đi công tác
- Chương 109: Đi công tác 2
- Chương 110: Thủ đô
- Chương 111: Kế hoạch cứu viện 1
- Chương 112: Tang thi đầu to
- Chương 113: Huy hiệu
- Chương 114: Chạy trốn
- Chương 115: Không có gì
- Chương 116: Thoát khỏi tòa nhà
- Chương 117: Giết người
- Chương 118: Giải cứu
- Chương 119: Thú biến dị 1
- Chương 120: Thú biến dị 2
- Chương 121: Thú biến dị 3
- Chương 122: Tín nhiệm
- Chương 123: Quý Cứu Trạch và cuộc đối đầu ngắn ngủi với Lục Gia Tử
- Chương 124: Vũ khí mới
- Chương 125: Cuộc tấn công bất ngờ
- Chương 126: Tang thi vây thành
- Chương 127: Bị điều khiển
- Chương 128: Ngăn nước
- Chương 129: Người sống sót
- Chương 130: Phản công
- Chương 131: Quý Cửu Trạch
- Chương 132: Cuộc gặp gỡ trong mạt thế
- Chương 133: Giải cứu
- Chương 134: Thuốc giải
- Chương 135: Đắp chăn
- Chương 136: Thừa nước đục thả câu
- Chương 137: Một số việc nhất định phải làm
- Chương 138: Trở lại
- Chương 139: Mở ra không gian
- Chương 140: Tang thi tập kích ban đêm
- Chương 141: Thoát khỏi tử thần
- Chương 142: Quyết định
- Chương 143: Bạn học cũ
- Chương 144: Tỏ tình???
- Chương 145: Bối rối
- Chương 146: Trở lại mạt thế
- Chương 147: Gặp những người còn sống
- Chương 148: Chung đội
- Chương 149: Tìm thấy
- Chương 150: Đối đầu
- Chương 151: Chút rắc rối nhỏ
- Chương 152: Chút rắc rối nhỏ 2
- Chương 153: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 154: Trao đổi
- Chương 155: Sói biến dị
- Chương 156: Chỉ mong bình an
- Chương 157: Bị nhiễm
- Chương 158: Bị cắn hay bị biến thành tang thi
- Chương 159: Có lẽ anh đã tới rồi
- Chương 160: Anh yêu em
- Chương 161: Quay về
- Chương 162: Giải thích
- Chương 163: Rời đi
- Chương 164: Tìm kiếm
- Chương 165: Mặt trời
- Chương 166: Lên tàu
- Chương 167: Gây chiến
- Chương 168: Thỏa thuận
- Chương 169: Cứu nguy
- Chương 170: Cứu nguy 2
- Chương 171: An toàn
- Chương 172: Em nhớ anh
- Chương 173: Kết hôn
- Chương 174: Thủ Đô
- Chương 175: Thủ Đô 2
- Chương 176: Hy vọng
- Chương 177: Đoàn tụ
- Chương 178: Tương lai
- Chương 179: Thay đổi
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Thời điểm cửa bị đá văng, Bạch Lang và Cố Ninh đều vì đứng gần cửa mà bị nó đẩy trung vào người! Bạch Lang phản ứng rất nhanh, anh ta ôm Cố Ninh xoay người dựa vào tường để tránh cửa đập vào người, tuy nhiên vì Cố Ninh đang đối mặt với anh ta nên khi Quý Cửu Trạch nhìn qua thì giống như Cố Ninh đang bị Bạch Lang ôm lấy.
Đột nhiên, Bạch Lang không hiểu vì sao cảm thấy một tia sát khí trong mắt Quý Cửu Trạch.
Cố Ninh lợi dụng lúc Bạch Lang không chú ý, giơ chân đạp mạnh vào đầu gối của anh ta, sau đó chạy đến bên Quý Cửu Trạch, để lại Bạch Lang ôm chân kêu lên đau đớn.
Cú đá đó của cô sử dụng toàn bộ sức lực, Bạch Lang vừa hít sâu vừa không ngừng xoa đầu gối rồi hướng về phía Quý Cửu Trạch nói: “Quý Cửu Trạch, đừng nói với tôi cô ấy là thành viên mới trong đội.”
Mười phút sau.
Cố Ninh vẻ mặt sảng khoái biểu hiện ra thế giới quan: “Vậy anh ta cũng ở trong đội phải không?”
Quý Cửu Trạch nhấn mạnh: “Chỉ là quan hệ hợp tác thôi.”
Bạch Lang đột nhiên nhấc chân phải bị Cố Ninh đá, sau đó nặng nề đặt lên bàn kính phía trước, gót giày da đập vào mặt bàn kính vang lên một tiếng giòn tan, quần tây bị kéo dài qua đầu gối, trên đó có thể thấy được một mảng xanh tím vô cùng rõ ràng. Đôi mắt lạnh lẽo của anh ta nhìn chằm chằm Cố Ninh.
Cố Ninh liếc mắt nhìn, trong lòng đột nhiên có chút áy náy, vừa rồi cô còn vội vàng tránh ra, lại dùng nhẫn tâm đá anh ta một cái, hiện tại lại có chút xấu hổ.
Quý Cửu Trạch liếc mắt nhìn, sau đó chậm rãi nói: “Chỉ cần có báo cáo kiểm tra về tình trạng vết thương, chúng tôi sẽ phụ trách bồi thường thỏa đáng.”
Bạch Lang cười lạnh rồi nói: “Quý Cửu Trạch, mặc dù chúng ta đang hợp tác nhưng đội cậu cũng không thể coi chỗ tôi trở thành sân huấn luyện lính mới được. Thế mới nói, đang yên đang lành tại sao cậu tự nhiên lại tới chỗ tôi uống trà.”
Quý Cửu Trạch bình tĩnh nói: “Đây là đề nghị của Trang Thần. Nếu có vấn đề gì cậu có thể tới gặp cô ấy thương lượng.”
Vẻ mặt của Bạch Lang lập tức thay đổi như thể anh ta vừa ăn phải một con ruồi.
Cố Ninh chỉ nhớ rằng giao tình giữa Bạch Lang và Trang Thần không hề đơn giản, thậm chí tại thời điểm mạt thế, Trang Thần còn không chút do dự đi theo Bạch Lang. Nhưng mà không thể không nói, tòa biệt thự này của anh ta thật sự là một nơi rất thích hợp để trở thành nơi huấn luyện tân binh, bất kể là về vị trí hay mức độ bảo vệ.
Quý Cửu Trạch nói xong liền đứng dậy: “Xin lỗi hôm nay làm phiền đến anh, tôi sẽ để Trang Thân gọi điện thoại cho anh thanh toán chi phí sửa cửa. Nếu có cơ hội, lần sau tôi sẽ đến mời anh uống trà.” Nói xong anh liếc mắt nhìn Cố Ninh, Cố Ninh cũng nhanh chóng đứng lên.
Nhưng Bạch Lang hỏi Cố Ninh, “Cô bé tóc vàng, tên em là gì?”
Cố Ninh sững sờ một lúc trước khi nhận ra rằng anh ta đang gọi mình, cô bé tóc vàng???
Quý Cửu Trạch liếc nhìn Cố Ninh, sau đó nói: “Anh không cần biết tên cô ấy, sau này sẽ không có nhiều cơ hội gặp nhau đâu.”
Bạch Lang gác chân kia lên bàn thủy tinh, nhìn chằm chằm Quý Cửu Trạch cười nhẹ rồi nói: “Chưa chắc. Biết đâu ngày mai chúng ta còn gặp nhau thì sao?” Nói đến đây anh ta dừng một chút, liếc Cố Ninh: “Hơn nữa, tôi chưa có thời gian để cảm ơn cô ấy vì những gì đã xảy ra lần trước.”
Anh ta hồn nhiên nói về lần cô bị anh ta bắt làm con tin để cắt đuôi những kẻ truy đuổi, cô cũng không hiểu làm thế nào mà anh ta biết được đó là cô.
Quý Cửu Trạch liếc Cố Ninh một cái, sau đó nói: “Đi thôi.”
“Cô bé tóc vàng, đợi đã.” Bạch Lang đột nhiên gọi Cố Ninh.
Cố Ninh vừa quay đầu lại, đã thấy anh ta duỗi một ngón tay chỉ vào giá sách, sau đó nhìn Cố Ninh cười nói: “Để sách lại đi.”
“Tôi không lấy.” Cố Ninh trực tiếp mở bàn tay ra: “Anh có thể nhờ người lục soát xem trên người tôi có không.”
Vẻ bình tĩnh của Cố Ninh giống y như thật.
Tuy nhiên, Bạch Lang thật sự đã gọi người giúp việc trong biệt thự đến kiểm tra trên người Cố Ninh, nhưng tất nhiên không thể tìm thấy được.
Cố Ninh nói, “Tôi có thể đi chưa?”
Bạch Lang tuy rằng trong lòng vẫn còn có chút nghi hoặc nhưng cũng không thể bắt hai người ở lại, chỉ mất kiên nhẫn nói với người gác cổng: “Đưa hai người bọn họ ra ngoài.”
“Ồ. Đúng rồi.” Cố Ninh nói đột ngột: “Có một người bị nhét dưới gầm giường trong phòng bên phải hành lang á.”
Bạch Lang: …
Cả hai đi về xe trong ánh mắt đàn em của Bạch Lang.
Quý Cửu Trạch không nói chuyện với Cố Ninh trong suốt quãng đường, tính cách hiện tại của Cố Ninh cũng đã hình thành thói quen không nói nhiều nên cả hai đã trở về đội ngũ trong sự im lặng suốt quãng đường.
“Về rồi sao!” Trang Thần và Dịch Thiếu Khanh đang đợi họ trong phòng khách.
Trang Thần hai mắt sáng lên nói: “Sách đâu? Cô có mang về không?!”
Cố Ninh sững sờ trong chốc lát, sách?! Cuốn sách vẫn còn trong không gian của cô!
Trong lúc cô đang định viện cớ nói mình bị để ở xe rồi quay lại lấy thì Quý Cửu Trạch đột nhiên từ đâu lôi ra một cuốn sách đặt trên bàn, sau đó liếc nhìn Cố Ninh nói: “Cô để quên nó trên xe.” Nói xong, anh nới lỏng cà vạt, bước lên lầu. Dịch Thiếu Khanh liếc xéo Quý Cửu Trạch sau đó ánh mắt anh lại rơi vào cuốn sách trên bàn, cuối cùng anh nhìn Cố Ninh với vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Trang Thần phấn khích nói: “Cố Ninh, cô thật tuyệt vời! Xin chúc mừng! Cô chính thức trở thành thành viên của lữ đoàn Năm Sao từ hôm nay!”
Cố Ninh vẫn chưa phản ứng lại hành động của Quý Cửu Trạch, nhưng lần này, cô lại bị lời nói của Trang Thần làm cho bối rối, cô đột nhiên nhìn trái nhìn phải, nhưng không tìm thấy bóng dáng của ba người kia, một dự cảm bất thường đột nhiên dâng lên trong lòng cô: “Trương Tiểu Phàm và những người khác đang ở đâu?”
Dịch Thiếu Khanh nói với một ánh mắt tất nhiên: “Đều đã bị loại.”
Cố Ninh sững sờ: “Cái gì?”
Trang Thần giải thích: “Không phải bị loại trực tiếp và trở lại quân đội. Họ bị loại từ đội đứng đầu đến đội thứ hai, cũng có thể là đội thứ ba và thứ tư, nhưng với thực lực của họ thì chắc là có thể ở lại đội thứ hai. Cô đừng bất ngờ quá. Nếu hôm nay cô không thể hoàn thành nhiệm vụ, có lẽ cô sẽ bị Quý Cửu Trạch đưa vào đội thứ hai. May mắn thay, cô đã không để Quý Cửu Trạch gửi đồ đệ do chính anh ấy dạy cho đội thứ hai.”
Cố Ninh cười khan, nghĩ đến hành động vừa rồi của Quý Cửu Trạch, anh thực sự sợ mình sẽ bị cô liên lụy, đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, cũng hoàn toàn quên việc cảm thấy tội nghiệp cho đám người Trương Tiểu Bạch. Cô thấy tiếc nuối cho họ chỉ là bởi vì ở mạt thế, cô cùng Trương Tiểu Bạch và Chung Húc thậm chí còn thân thiết hơn Trang Thần và Dịch Thiếu Khanh, nhưng bây giờ ba người họ lại phải xa nhau, Cố Ninh đột nhiên cảm thấy có chút trống trải.
Trang Thần tiếp tục nói: “Vì bây giờ cô đã trở thành thành viên chính thức của lữ đoàn Năm Sao nên đã đến lúc cho cô biết chúng ta sẽ làm gì.”
Sau đó Cố Ninh được đưa đến phòng làm việc trên tầng hai.
Quý Cửu Trạch đã mặc lại bộ quần áo bình thường của mình và ngồi ở đó.
“Lữ đoàn Năm Sao của chúng tôi là một tổ chức với hàng trăm người. Tổ chức được chia thành hơn mười đội xếp từ trên xuống dưới theo thực lực. Đội đầu tiên, chính là đội cô đang tham gia, là đỉnh của kim tự tháp trong số hơn mười đội. Lữ đoàn Năm Sao trực thuộc sở chỉ huy của lữ đoàn Năm Sao ở thủ đô. Tổ chức cũng có mối quan hệ cạnh tranh giữa các đội. Mức độ khó khăn và tiến độ hoàn thành nhiệm vụ được sử dụng như tiêu chí đánh giá mỗi đội, mỗi năm sẽ tiến hành đánh giá và sắp xếp lại. Tất nhiên, bất kể sắp xếp thế nào, nhóm của chúng tôi cũng đứng trên đỉnh của kim tự tháp hơn mười năm và chưa bao giờ thất bại. Ngay cả khi số người của đội thứ hai lớn gấp đôi chúng ta, cho dù có nhảy lên cũng không thể chạm tới đế giày của chúng ta.” Trang Thần đắc ý nói.
Cố Ninh nắm được điểm mấu chốt trong lời nói của cô ấy: “Nhiệm vụ gì vậy?”
“À, cũng giống như nhiệm vụ lấy sách ở nhà Bạch Lang tối nay vậy.” Trang Thần cầm quả táo cắn một miếng rồi nhẹ nhàng nói, “Nó cũng bao gồm cả việc điều tra những vụ án hình sự mà cảnh sát địa phương rất không thể giải quyết, chẳng hạn như năm ngoái. Kẻ sát nhân của vụ án giết người hàng loạt bị iên giới, nhân tiện đánh bđội 2 bắt được, còn có bắt giữ những kẻ buôn m* t** vượt biên ở bom hang ổ của bọn chúng, hoặc sang nước ngoài đánh cắp bí mật hay sao đó.”
Những nhiệm vụ này có thể so sánh với những gì đã xảy ra tối nay không???
Dịch Thiếu Khanh ở một bên hả hê nói: “Cố Ninh, cô không sao chứ? Sắc mặt cô sao lại tái nhợt vậy?”
Cố Ninh thậm chí không thể miễn cưỡng cười, cô im lặng ngồi trên sô pha, cầm cốc nước lên và bắt đầu uống.
“Cố Ninh, đừng sợ. Tôi sẽ chỉ đưa ra một ví dụ.” Trang Thần nói, “Cô có biết đỉnh của kim tự tháp có nghĩa là gì không? Điều đó có nghĩa là chúng ta có thể tận hưởng sự đối xử tốt nhất trong lữ đoàn, nhận được nhiều tiền nhất và sống ở nơi tốt nhất, lái chiếc xe tốt nhất và cũng có quyền tự do tối đa. Nghĩa là, chúng tôi có thể tùy ý chọn tất cả các nhiệm vụ. Điểm để hoàn thành nhiệm vụ cấp S cao gấp mười lần điểm của một nhiệm vụ cấp A. Hiện tại điểm của đội chúng ta gấp mười lần điểm của đội hai, cho nên cô có thể yên tâm. Có thể nói, cho dù chúng ta không làm thêm nhiệm vụ nào trong ba năm thì cũng có thể đứng vững ở đỉnh kim tự tháp. “
“Chà…” Cố Ninh bình tĩnh lại một chút, hỏi: “Nhiệm vụ cấp S là như thế nào?”
Trang Thần do dự một chút: “À…”
“Cô có biết thủ lĩnh kh*ng b* XZ đã chết vì bệnh năm ngoái không?” Dịch Thiếu Khanh cười toe toét: “Tôi là bác sĩ chăm sóc của anh ta năm ngoái”.
Cố Ninh lại cầm cốc lên và bắt đầu uống nước, cuối cùng cô cũng biết Dịch Thiếu Khanh đang nghiên cứu những gì trong phòng thí nghiệm mỗi ngày.
“Cố Ninh, cô có biết tại sao chúng ta lại gọi là lữ đoàn Năm Sao không?” Trang Thần đột nhiên nghiêm túc.
Cố Ninh ngập ngừng trả lời: “Có liên quan đến quốc kỳ sao?”
“Đúng vậy. Biểu tượng của lữ đoàn Năm Sao được tạo ra dựa trên quốc kỳ.” Lần đầu tiên, Trang Thần tỏ ra trang trọng như vậy trước mặt Cố Ninh: “Cố Ninh, cô có sẵn sàng trở thành một thành viên của lữ đoàn Năm Sao, kế thừa tinh thần của lữ đoàn, xin thề bảo vệ bờ cõi dưới chân ta và đất nước đứng vững trên mảnh đất này không?”
Cố Ninh ngơ ngác nhìn Trang Thần, vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng trong mắt lại nóng bỏng, có chút kinh ngạc cùng phức tạp.
Cô nghĩ đến đất nước những ngày cuối cùng hứng chịu thảm họa nặng nề, mảnh đất nơi chân cô bắt đầu biến dị…
Cho dù là Trang Thần hay Dịch Thiếu Khanh thì ở thời điểm rất lâu trước đây, vào ngày họ chính thức gia nhập đội, khi nghe được câu này, đã từng có giây phút chần chờ. Thậm chí, năm đó Bạch Lang chính ở tại lúc này đã lựa chọn từ bỏ, cho nên họ không nôn nóng mà chỉ im lặng nhìn Cố Ninh, chờ đợi đáp án của cô.
Cố Ninh dường như đã đưa ra một quyết định cực kỳ quan trọng, quả thực là một quyết định cực kỳ quan trọng, cô ngước mắt lên, ánh mắt quét qua khuôn mặt của Trang Thần, cuối cùng bắt gặp ánh mắt của Quý Cửu Trạch, ánh mắt vẫn bình tĩnh như vậy, ở đó không có sự bức bách hay thúc giục, chỉ im lặng, chờ đợi câu trả lời của Cố Ninh.
Cố Ninh cuối cùng càng thêm kiên định với niềm tin của mình, cô hít một hơi thật sâu, rồi nói: “Tôi đồng ý.” Đồng thời khi nói ra lời này, Cố Ninh lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng đôi vai lại nặng trĩu.
Trang Thần thở một hơi dài đầy khoa trương, đi tới và ôm chặt Cố Ninh, Dịch Thiếu Khanh cũng há hốc miệng cười.
Bầu không khí căng thẳng bỗng chốc giãn ra.
Quý Cửu Trạch đứng dậy từ trên ghế đẩu đi về phía Cố Ninh, đi tới trước mặt cô, cúi đầu cởi huy hiệu năm sao trên ngực, sau đó cẩn thận đeo huy hiệu trên ngực Cố Ninh. Sau đó, anh ta lùi lại một bước, đặt tay phải lên thái dương và chào Cố Ninh.
Trang Thần và Dịch Thiếu Khanh cũng đồng thời đứng lên, mỉm cười và chào Cố Ninh.
Cố Ninh liếc nhìn huy hiệu trên ngực, yên lặng đứng thẳng thắt lưng, sau đó trịnh trọng chào ba người một cái.