- Trang chủ
- Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Triệu Linh Nhi
- Chương 216: Chương 216
Chương 216: Chương 216
Truyện: Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Triệu Linh Nhi
Tác giả: Triệu Linh Nhi
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230 (Hoàn)
[TT] Vascara Túi Xách Tay Nắp Gập Ngăn Đôi Nhấn Khóa Xoay - SAT 0337 túi xách hapas chính hãng màu hồng túi hapas màu nâu túi hapas màu nâu chính hãng túi hapas nâu lớn túi thuyền thergab
“Tiểu Bảo, ngày mai có rảnh không? Chị muốn em gặp một người.” Cố An Kỳ suy nghĩ hỏi.
“Anh rể ư?” Tiết Tiểu Bảo ngây thơ hỏi, “Ngày mai em thì không bận, chẳng qua không biết anh rể thế nào.”
“Anh rể cái gì chứ? Đừng nói lung tung, gọi anh Dật Phàm là được.” Cố An Kỳ cười nói, “Sáng mai anh ấy rảnh, chúng ta ra ngoài ăn đi. Chị sẽ giới thiệu hai người với nhau.”
“Được.” Tiết Tiểu Bảo Đồng ý.
Hôm đó Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm đi đến một quán ăn, hai người cải trang, cộng thêm đội tóc giả trông như thành một người khác, vì vậy trên đường không ai nhận ra họ là ai. Quá trình gặp Tiết Tiểu Bảo coi như thuận lợi, không bị phóng viên hay truyền thông bám đuôi.
Tiết Tiểu Bảo cùng Tô Dật Phàm có thể nói là vừa gặp đã thân, nhanh chóng trò chuyện rôm rả. Cố An Kỳ ngồi bên cạnh vừa mỉm cười nhìn hai người nói chuyện, vừa ăn điểm tâm sáng cho ấm bụng.
“Tiểu Bảo thật sự rất thú vị, thảo nào em quý cậu ấy như vậy, còn nhận làm em trai.” Sau khi ra khỏi quán, Tô Dật Phàm nói với Cố An Kỳ.
“Ừ, Tiểu Bảo là một đứa trẻ ngoan.” Bất kể Tiết Tiểu Bảo đã trưởng thành như thế nào, trong lòng Cố An Kỳ, cậu mãi mãi chỉ là một đứa trẻ cần chăm sóc.
Bởi vì sau đó Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ đều có công việc, nên hai người chia tay nhau đi làm việc của mình.
“An Kỳ, ngẩn người nghĩ gì thế?” Chu Á Kiệt hỏi Cố An Kỳ đang ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ.
Khi Cố An Kỳ càng mệt mỏi, tần suất ngẩn người sẽ tăng lên, nhưng dạo này lượng công việc của cô cũng không tính là nhiều, vì sao lại tự nhiên ngẩn người? Chẳng lẽ khó chịu ở đâu? Hay lượng công việc này vẫn là quá sức với người đang trong thời kỳ dưỡng bệnh như cô?
“Không có gì, chỉ là suy nghĩ vài việc thôi.” Cố An Kỳ thu hồi tầm mắt, cất giấu suy nghĩ.
“Phim của đạo diễn Thiệu cô cố gắng quay cho tốt, chưa khởi quay mà mọi người đã bàn tán xôn xao rồi. Đến lúc chiếu, hiệu quả chắc chắn sẽ rất tuyệt.” Chu Á Kiệt nói.
“Ừ, tôi biết rồi.” Cố An Kỳ thản nhiên trả lời, dường như không quá hứng thú.
Cô đã từng nghĩ, chân tướng của “vụ việc ngã xuống núi” chắc chắn sẽ khiến người ta phải ngạc nhiên, chỉ là cô chưa từng tưởng tượng sẽ là kết cuc như vậy. Kiều Trí Viễn là hung thủ hại c.h.ế.t cô, mà cô thì lại muốn diễn cùng anh ta. Ha ha, thật nực cười…
“Tôi không quan tâm cô đang có tâm sự gì, vai diễn này cũng là cô tự mình giành lấy, tôi không có tư cách thảo luận với cô vấn đề diễn xuất, chẳng qua tôi muốn cô hiểu rõ, tất cả mọi thứ cô đạt được cho đến thời điểm này đều dựa vào khả năng diễn xuất của cô, nếu khả năng đó không còn thì cũng đừng nói chuyện nữa.”
“Chuyện này tôi biết, tôi sẽ diễn tốt mà, tôi không phải người mang diễn xuất ra làm trò đùa.” Cố An Kỳ nhìn Chu Á Kiệt trả lời.
“Như vậy là tốt nhất.” Chu Á Kiệt không nói thêm nữa, “Đoạn nhạc lần trước cô đến chỗ ạo diễn Thiệu thu âm đã được gửi đến, đạo diễn Thiệu cũng hài lòng giọng hát của cô, nếu không có gì ngoài ý muốn, đoạn điệp khúc trong phim “Thạch nữ” sẽ do cô đảm nhiệm.”
“Tôi biết rồi.” Cố An Kỳ gật gật đầu.
“Thế còn bài hát của cô, phần viết lời đến đâu rồi?” Chu Á Kiệt hỏi.
“Mới được một nửa, tôi mới xong phần sơ thảo, chưa chỉnh sửa hay liên kết gì.” Cố An Kỳ lật giở tờ báo trong tay, “Tuy nhiên nếu không có gì thay đổi, hai ngày nữa sẽ hoàn thành.”
DTV
“Hửm?” Cố An Kỳ nheo mắt, nhìn vào tin tức trên báo.
“Hứa Toa Toa cùng Kiều Trí Viễn đánh tan tin đồn bất hòa, nắm tay nhau đóng quảng cáo mới.” Đây là tiêu đề của tin tức. Hai người đó cuối cùng vẫn ở bên nhau, trên báo còn ảnh tay trong tay, khóe miệng Cố An Kỳ hơi cong lên, cười mà không nói.
Có một số việc mọi người chỉ nhìn thấy vỏ ngoài của nó, hai người kia thật sự hòa hảo hay chỉ giả vờ giả vịt, chỉ cần nhìn là biết. Ngày trước Kiều Trí Viễn luôn dắt Hứa Toa Toa, đi bên cạnh cô ta cẩn thận chăm sóc, nhưng nay lại khác. Giờ chuyển thành Hứa Toa Toa kéo Kiều Trí Viễn. Cái gọi là “nắm tay nhau” thật ra cũng chỉ mà một cách ngụy trang, nắm tay gì cơ? Chẳng qua là Hứa Toa Toa cố chấp lôi kéo mà thôi. Nhìn tay Kiều Trí Viễn là có thể hiểu, anh ta không hề nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Toa Toa.
“Chu tiên sinh, bây giờ bên ‘Thời đại tinh thượng’ thế nào?” Cố An Kỳ đột ngột hỏi, “Tôi biết anh cùng Dương tiên sinh và Âu Dương tiên sinh đang chuẩn bị thu mua ‘Thời đại tinh thượng’.”
“Cô nắm bắt thông tin đúng là rất nhanh nhẹn, ” Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, ” Bây giờ ‘Thời đại tinh thượng’ bị hao tổn nguyên khí rất lợi hại, việc công ty luôn nâng đỡ Kiều Trí Viễn khiến anh cả rất khó chịu, sau khi kết thúc hợp đồng lựa chọn ra đi, tự mở công ty riêng. Chị cả Hứa Toa Toa cũng bị chèn ép, gia đình lại thất thế, có thể nói gần như đã trở thành quân cờ vô dụng. Kiều Trí Viễn, mặc dù vẻ ngoài công tử của anh ta được rất nhiều fan ủng hộ, đáng tiếc, vẫn không thể nâng anh ta dậy nổi, ‘Thời đại tinh thượng’ nâng đỡ nhiều năm như vậy nhưng anh ta vẫn không thể phất lên, vốn cấp cao đã thất vọng, đang định tính cửa khác thì đột ngột anh ta lại giành được vai diễn quan trọng như vậy, không lâu nữa, có lẽ anh ta sẽ trở thành trụ cột của ‘Thời đại tinh thượng’ tạm thời thay thế anh cả.” Chu Á Kiệt ngừng lại một chút rồi nói tiếp.
“Đột nhiên giữa đường Kiều Trí Viễn lại giành được vai diễn này khiến cho việc thu mua càng thêm khó khăn, trong khoảng thời gian ngắn muốn thu mua ‘Thời đại tinh thượng’ cũng không phải chuyện đơn giản, tuy nhiên nếu đợi đến sau khi việc quay phim hoàn thành, Kiều Trí Viễn nước lên thì thuyền lên, vực ‘Thời đại tinh thượng’ dậy thì không ổn, chúng ta phải xác nhập được ‘Thời đại tinh thượng’ trước lúc đó.”
Chu Á Kiệt cũng không giấu giếm Cố An Kỳ mà nói hết mọi chuyện ra, dù sao chuyện này trong giới giải trí ai cũng biết rồi, cho dù nói ra nữa cũng chẳng mất thêm khối thịt hay gây thêm rắc rối nào.
“À? Vậy à…” Cố An Kỳ híp mắt, nở nụ cười hứng thú, “Nếu như vậy, mọi người không cần lo lắng, cứ đợi sau khi phim chiếu xong thu mua cũng được, lúc đó chắc chắn có thể mua được với giá thấp nhất.”
“Tại sao cô chắc chắn như thế?” Chu Á Kiệt hoài nghi nhìn Cố An Kỳ, “Chẳng lẽ cô lại có suy nghĩ gì?”
“Kiều Trí Viễn không thể thành công, tự anh đọc đi.” Cố An Kỳ đưa tờ báo cho Chu Á Kiệt để anh nhìn rõ tấm ảnh.
“Khoảng cách giữa Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn càng ngày càng xa, bây giờ ngay cả giả vờ Kiều Trí Viễn cũng lười. Anh nói anh ta có thể đi bao xa?” Cố An Kỳ lẳng lặng uống trà, miệng vẫn không ngừng phân tích, “Fan của Kiều Trí Viễn phần lớn cũng là fan của Hứa Toa Toa, một khi hai người chia tay, cảnh tượng sẽ vô cùng tuyệt vời.”
“Nhưng nếu Kiều Trí Viễn khôi phục thân phận độc thân thì sẽ thu hút được thêm nhiều fan nữ chứ? Vì sao cô lại chắc chắn anh ta không thể phất lên?” Chu Á Kiệt cau mày hỏi.
“Không thể, Hứa Toa Toa sẽ không cho anh ta cơ hội này.” Cố An Kỳ đặt chén trà xuống khẽ mỉm cười.
“Hứa Toa Toa đã không còn Hứa thị chống đỡ, ở ‘Thời đại tinh thượng’ bây giờ cô ta cũng đang bị vây trong tình trạng khó xử, ngoài mặt công ty vẫn coi cô ta là chị cả, nhưng thực tế lại đang tìm người thế thân cô ta, mặc dù cô ta có năng lực…” Chu Á Kiệt đột nhiên như nghĩ tới điều gì đó, “Khoan đã, ý cô là Hứa Toa Toa nắm trong tay nhược điểm của Kiều Trí Viễn, cho nên chỉ cần Kiều Trí Viễn bỏ rơi cô ta, cô ta sẽ tung ra?”
“Ha ha, ai biết được?” Cố An Kỳ cười mà không đáp.
Chu Á Kiệt nhìn sâu vào Cố An Kỳ, không nói tiếp. Anh cảm thấy Cố An Kỳ dường như biết cái gì đó, nhưng cô không mở miệng, đồng nghĩa với việc cô không muốn nói ra. Mặc dù anh không hiểu tại sao Cố An Kỳ lại biết được những chuyện đó, nhưng sau một thời gian hợp tác với Cố An Kỳ, Chu Á Kiệt biết, cô chưa bao giờ nói chuyện không có nắm chắc, nay cô dám nói như vậy, có lẽ cô đã đoán được sẽ xảy ra chuyện gì.
“An Kỳ, nói thật đi, có chuyện gì, cô biết đúng không?” Chu Á Kiệt thất bại hỏi.
“Chu tiên sinh đang muốn nói đến chuyện gì? Sao mà tôi biết được?” Cố An Kỳ lắc lắc đầu, nếu cô thật sự cái gì cũng biết thì sao còn để cho người ta đẩy xuống vách núi, lại ngay cả hung thủ là ai cũng không biết, còn phải nhờ người điều tra?
Ai… Cô cũng không phải thần vạn năng, cái gì cũng biết, cái gì cũng đoán ra.
Xem ra diễn cùng Kiều Trí Viễn cũng là một phiền toái, cô vẫn nên cố gắng ở bên cạnh Tô Dật Phàm thôi, thật sự cô không muốn lại nhìn thấy vẻ mặt “có chuyện nói không nên lời” của anh ta. Chỉ cần nghĩ đến việc anh ta vì mười triệu mà diệt khẩu cô, nghĩ đến việc bây giờ anh ta còn trưng ra dáng vẻ tình cảm thắm thiết sâu nặng khó quên với Lâm Huyên Di, cô lại thấy ghê tởm đến buồn nôn.
Với tính cách của Hứa Toa Toa và thái độ phản bội của Kiều Trí Viễn, chẳng mấy chốc nữa sẽ bùng nổ bung bét một trận, cuối cùng kết quả sẽ là Hứa Toa Toa uy h.i.ế.p Kiều Trí Viễn, sau đó nếu Kiều Trí Viễn còn chút tình cảm với Hứa Toa Toa, nói không chừng còn có thể nhẫn nhịn, nhưng nếu một tia tình nghĩa cũng không còn, có thể sẽ phủi tay không thèm quan tâm. Dù sao chuyện lúc đó chỉ có một mình Hứa Toa Toa biết được sự thật, nếu bị khui ra, cũng chỉ có một mình Hứa Toa Toa làm nhân chứng. Anh ta hoàn toàn có thể nói là do Hứa Toa Toa ép anh ta ở bên cạnh cô ta, anh ta không đồng ý, nên Hứa Toa Toa bịa ra chuyện này.
Với Kiều Trí Viễn, việc làm mấy lời nói dối như vậy trở nên đáng tin chính là sở trường của anh ta.
Diễn cùng nhau ư, có lẽ thú vị không nằm trong lúc diễn, mà có khi ở cả ngoài lúc diễn.