- Trang chủ
- Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Triệu Linh Nhi
- Chương 117: Chương 117
Chương 117: Chương 117
Truyện: Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Triệu Linh Nhi
Tác giả: Triệu Linh Nhi
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230 (Hoàn)
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Nắp Nổi Viền - SAT 0345
Lần này thái độ của Trần Văn Nhã cực kì cứng rắn, bằng giá nào cũng không chịu thuê Kiều Trí Viễn. Kiều Trí Viễn còn định giải thích nhưng Trần Văn Nhã không muốn nghe, ngược lại đuổi anh ta ra ngoài.
Sau khi đuổi Kiều Trí Viễn đi, Trần Văn Nhã không mở miệng nói thêm một câu nào. Cô im lặng ngồi ở một góc, rất lâu sau không có hành động gì. Cố An Kỳ đứng bên cạnh cũng không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể lặng lẽ chờ đạo diễn Trần Văn Nhã ra quyết định.
“Lúc này khả năng đoàn làm phim không trụ nổi nữa, có lẽ phải giải tán.” Cũng không biết qua bao lâu, Trần Văn Nhã mới nói như vậy. Cô cân nhắc mọi khía cạnh của vấn đề rất lâu, nhưng thật sự không nghĩ ra cách nào để giải quyết. Số tài chính bị thâm hụt không phải nhỏ, trong thời gian ngắn họ cũng không thể mời một nhà tài trợ lớn đến đầu tư.
“Thời đại tinh thượng” lần này thật sự muốn quay lưng với đoàn làm phim bọn họ, muốn làm họ không thể quay phim, nếu không sao thời điểm rút lại tài trợ có thể khéo như vậy, đúng lúc họ vừa thanh toán xong tiền đặt cọc với địa điểm quay, cũng không thể lúc rút tài trợ còn mang theo nhưng nhà tài trợ khác.
Trở mặt với “Thời đại tinh thượng” cũng không phải chuyện nhỏ, chỉ cần những công ty lớn có chút mối quan hệ với “Thời đại tinh thượng”, gần như sẽ không bỏ tiền đầu tư cho một đoàn làm phim vô danh.
“Nhất định sẽ có cách giải quyết .” Dư Quả nói, “Cùng lắm thì mình sẽ đứng ra tự tài trợ, nhuận bút mấy năm nay của mình vẫn còn không ít, đem hết ra đầu tư là được.”
“Không, kể cả thế thì vẫn không đủ . Quả Tử, cậu có thể tài trợ bao nhiêu? Nhiều nhất cũng chỉ được mấy trăm vạn, chỗ đó cũng chỉ đủ dùng trong mấy tuần, sẽ hết rất nhanh.” Trần Văn Nhã bình tĩnh nói, “Mình nói không trụ lại được, không chỉ tiền, mà còn chỉ diễn viên.”
“Quả Tử, lúc ‘Thời đại tinh thượng’ tài trợ mình đã từng nói với cậu, mấy diễn viên quần chúng trong đoàn chúng ta là người của họ.” Trần Văn Nhã nói, “Nay họ đi hết, chúng ta lại phải chọn diễn viên mới. Hơn nữa số lượng người không ít, khoảng mười người. Xét theo tình hình hiện nay, muốn tìm người có năng lực, có kinh nghiệm là điều không thể.”
“À… Có lẽ chúng ta có thể dùng người mới. Các trung tâm huấn luyện nghệ sĩ không hề thiếu những diễn viên đang chờ được ra mắt, thứ họ cần cũng không phải tiền mà là cơ hội có thể xuất hiện.” Cố An Kỳ nhanh chóng nghĩ tới, “Mặt khác về chuyện tài trợ, mình nghĩ cũng không phải không có cách giải quyết. Trang phục diễn chúng ta có thể tìm nhà tài trợ trang phục, nếu không có, chúng ta mặc trang phục thường ngày cũng được. Bộ phim này có bối cảnh hiện đại, cho dù chúng ta mặc trang phục thường ngày thì cũng không sao. Nhà tài trợ mỹ phẩm cũng không là vấn đề, mình có thể nghĩ cách.”
Nói đến nhà tài trợ mỹ phẩm, nơi đầu tiên Cố An Kỳ nghĩ đến chính là “Octavia” . Cô hiện tại là gương mặt đại diện của “Octavia”, cho dù ở đâu, vào lúc nào cũng phải sử dụng mỹ phẩm, kem dưỡng da do “Octavia” cung cấp. Nói tóm lại chính là “Octavia” cung cấp đồ trang điểm miễn phí cho Cố An Kỳ, mà Cố An Kỳ quảng bá miễn phí ở một mức độ nào đó cho “Octavia”. Cô hiểu rõ cách làm việc của “Octavia”, cũng biết nên làm thế nào để sự việc trở nên tốt hơn.
Gần đây “Octavia” có kế hoạch tung ra một loại mỹ phẩm bỏ túi, bề ngoài nhìn không khác gì một móc treo. Nếu Cố An Kỳ treo cái này lên túi xách của nhân vật, coi như cũng đã quảng bá cho “Octavia”, nếu trong phim cô sử dụng đồ trang điểm thì coi như cũng quảng cáo gián tiếp. Chuyện này đối với cô và “Octavia” là hai bên cùng có lợi. Không những thế,”Octavia” và “Thời đại tinh thượng” từ lâu đã chẳng có mối liên quan gì, hơn nữa họ luôn biết nắm chắc lấy thời cơ, lần này chắc chắn sẽ suy xét khả năng hợp tác.
“Ừ, có thể như vậy, nhưng mà…” Trần Văn Nhã vẫn chưa chắc chắn.
“Chuyện sau đó nói sau, dù sao hiện tại trước mắt phải tìm nhà tài trợ, chắc chắn sẽ có lối thoát. Cùng lắm thì mình viết thêm vài cái quảng cáo chèn vào trong kịch bản.” Dư Quả vô tư nói, thật ra cô cũng không thích viết quảng cáo, nhưng hiện tại đoàn làm phim đang gặp khó khăn, cô nói thêm nữa lại thành hơi quá đáng.
Trần Văn Nhã cuối cùng vẫn bị thuyết phục, chẳng qua sau khi Kiều Trí Viễn rời khỏi thì cô lại phải tìm nam chính một lần nữa, khả năng lại có thêm một rắc rối lớn.
Ba người thảo luận thêm một lát về chuyện hợp tác, sau đó ai đi làm chuyện người đấy.
Chu Á Kiệt đón Cố An Kỳ đến lịch trình tiếp theo, thấy vẻ mặt Cố An Kỳ hơi mỏi mệt nên thuận miệng hỏi một câu: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện à?”
” ‘Thời đại tinh thượng’ rút tài trợ .” Cố An Kỳ trả lời, thuận tiện nói lại toàn bộ chuyện vừa rồi, cũng nhân tiện nói muốn để “Octavia” tài trợ mỹ phẩm cho bộ phim này.
“Ừ, tôi sẽ thử thương lượng với ‘Octavia’, kế hoạch này chắc có thể thành công đấy.” Chu Á Kiệt sau khi cân nhắc nói.
“Chu tiên sinh, anh cảm thấy khả năng ‘Pamir’ tài trợ cho bộ phim này là bao nhiêu?” Cố An Kỳ đột nhiên hỏi .
“Cô sắp quay phim điện ảnh quảng cáo cho ‘Pamir’, cô thấy bao nhiêu phần trăm ‘Pamir’ sẽ tài trợ cho đoàn làm phim nhỏ này.” Chu Á Kiệt hỏi ngược lại, nhưng là sau đó cẩn thận nghĩ lại, “Tuy nhiên ‘Pamir’ định chiếu vào mùa thu để bán trang phục thu, đoàn làm phim của cô lại chiếu vào mùa hè, nếu quay nhanh thì khả năng tài trợ cũng có thể.”
“Quên đi, cô đừng nghĩ đến việc này nữa, quan hệ của chúng ta và ‘Pamir’ vẫn chỉ nổi trên mặt nước, chưa ổn định. Vì đoàn làm phim kia mà mất đi khách hàng lớn như ‘Pamir’ thì sẽ mất nhiều hơn được.”
“Tôi biết rồi.” Cố An Kỳ lúc ấy cũng chỉ thuận miệng hỏi, cũng không ôm quá nhiều hy vọng. Cô thật sự cần nhà tài trợ đến điên rồi, nếu bộ phim này vẫn không tìm được nhà tài trợ thì kế hoạch quay sẽ bị hủy bỏ, điều này là không công bằng với công sức cô và nhân viên khác bỏ ra.
“Đúng rồi, Trịnh Văn Quân hôm nay tìm tôi hỏi tình hình gần đây của cô. Cô vẫn chưa cắt đứt quan hệ với anh ta sao?” Chu Á Kiệt hỏi.
“Những điều nên nói thì đã nói cả rồi, bây giờ tôi cũng không biết phải làm thế nào.” Cô không giỏi giải quyết mấy chuyện liên quan đến tình cảm.
DTV
Cố An Kỳ tiện tay cầm một tờ báo lên đọc.
“Cô… Ai…” Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, không nói gì thêm nữa, trong lòng anh rất rõ, Cố An Kỳ là người nói được thì làm được ,chuyện này không phải cô nói chưa đủ rõ ràng, mà là Trịnh Văn Quân quá thật lòng.
“Cái gì? Tại sao có thể như vậy?” Cố An Kỳ đột nhiên sợ hãi, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Cô đứng lên định chạy ra ngoài, Chu Á Kiệt mặc dù không hiểu hành động của Cố An Kỳ nhưng vẫn nhanh chóng bắt lấy tay cô.
“Cô sao thế? Có chuyện gì?” Chu Á Kiệt cau mày nói, từ trước tới giờ anh chưa từng thấy một Cố An Kỳ không lý trí như thế.
“Tin tức về Tiêu Thắng Hinh đã ồn ào bao lâu?” Cố An Kỳ kìm nén nói, cầm lấy tay Chu Á Kiệt, khớp ngón tay trắng bệch.
“Ba ngày, lúc đó cô đang chuẩn bị cho chuyện của ‘Octavia’ nên tôi không nói cho cô.” Chu Á Kiệt bình tĩnh nói, “Chuyện của cô ấy tốt nhất cô không nên xen vào, dù sao bình thường quan hệ của cô và cô ấy cũng không quá thân thiết.”
“Có người ở sau lưng giở trò đúng không? Anh cũng biết người đó đúng không?” Cố An Kỳ cắn chặt răng, đôi mắt đỏ lên.
“Đúng, có người sau lưng hãm hại cô ấy. Theo nội dung bài viết này, không cần tôi nói cô cũng nên biết là ai .” Chu Á Kiệt cảm thấy phản ứng của Cố An Kỳ rất kì lạ, với sự giảo hoạt, trí tuệ hàng ngày của cô đã phải đoán ra đó là ai mới đúng, nhưng vì sao bây giờ cô lại hỏi anh? Tiêu Thắng Hinh với cô có thân thiết đến mức đó sao? Đến mức có thể khiến Cố An Kỳ mất đi lí trí.
Cố An Kỳ tức giận đến run người, hai tay nắm chặt lấy tờ báo, cắn chặt răng: “Đường Hải Lâm Đường Hải Lâm, anh cũng dám làm ra chuyện này. ”
“An Kỳ, Đường Hải Lâm mặc dù cặn bã, nhưng bây giờ vẫn là người cô không thể trêu vào, có suy nghĩ gì cứ giấu hết trong lòng cho tôi.” Chu Á Kiệt cau mày nói.
“Chương trình này bao giờ thì bắt đầu?” Cố An Kỳ hít sâu một hơi, cố gắng áp chế lửa giận trong lòng. Đã bao lâu rồi cô chưa từng giận một người, hận một người như bây giờ?
“Sẽ bắt đầu ngay lập tức, cô cũng biết bây giờ cô không thể đi đâu.”
“Được, tôi sẽ không đi, tôi cũng không thể đi. Nhưng tôi muốn gọi điện thoại.”Tờ báo trong tay Cố An Kỳ đã bị cô vò nát bét, nhưng biểu hiện của cô vẫn bình thản ngoài dự liệu. Chu Á Kiệt nhìn cô lúc này, không khỏi nhíu mày trong lòng, anh chưa bao giờ thấy Cố An Kỳ tức giận như bây giờ, cũng không ngờ năng lực chịu đựng của Cố An Kỳ cao như vậy, có thể hoàn toàn che giấu cơn giận.
“Sắp bắt đầu rồi, điện thoại để sau rồi gọi, cô vào trước đi. Tiêu Thắng Hinh không yếu đuối đến mức đó đâu, cô yên tâm đi, có chuyện gì đi ra rồi nói sau.” Chu Á Kiệt vỗ vỗ vai Cố An Kỳ giúp Cố An Kỳ thả lỏng một chút, để cô đừng quá cứng ngắc.
Cố An Kỳ không lên tiếng bị Chu Á Kiệt đẩy vào trường quay. Cô không thể đi, cô bây giờ không thể đi, cô cần lý trí, cần bình tĩnh. Hiện tại cô vẫn quá mức nhỏ bé, chỉ khi nào leo lên tới đỉnh cao cô mới có thể xử đám người này như tằm ăn lá dâu.
Đường Hải Lâm, anh đợi đó cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh.
Cố An Kỳ đang cố gắng áp chế cơn giận đến mức nào chỉ có cô biết. Đường Hải Lâm chắc chắn sẽ phải trả giá đắt cho chuyện này, nếu cô không thể lột da anh ta, đuổi anh ta ra khỏi giới giải trí thì cô không phải “Lâm Huyên Di “.
Nhìn Cố An Kỳ đi vào trường quay, Chu Á Kiệt nhặt tờ báo lên. Chuyện của Tiêu Thắng Hinh khiến người chẳng có mấy sự đồng tình như anh cũng phải thương hại, nhưng điều này không có nghĩa anh sẽ ra tay giúp đỡ. Chuyện của Tiêu Thắng Hinh lần này thực sự quá lớn.
Đường Hải Lâm là tên cặn bã, điều này Chu Á Kiệt đã biết từ lâu, nhưng anh không ngờ chuyện cầm thú như vậy anh ta cũng làm được. Từ lâu đã có tin đồn Tiêu Thắng Hinh và Đường Hải Lâm bất hòa, có lẽ sẽ chia tay. Trong giới mọi người đều biết Đường Hải Lâm gần đây rất thân thiết với vài cô người mẫu, thường xuyên qua đêm ở ngoài, ai cũng biết vấn đề nằm ở nhà trai, nhưng không ngờ lại có tin tức Tiêu Thắng Hinh cũng không trong sạch, có quan hệ nam nữ vớ vẩn bên ngoài, trên tờ báo là hình ảnh Tiêu Thắng Hinh thần sắc mê ly, ngã lên giường cùng với một người đàn ông.
Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, nhìn nội dung trên tờ báo rồi lại thả xuống. Trong giới giải trí Tiêu Thắng Hinh có tiếng là cô gái ngoan, chưa từng có scandal quan hệ linh tinh, từ khi ra mắt đến giờ mới chỉ có một người bạn trai là Đường Hải Lâm. Nhìn thần sắc mê ly của cô, không thể có khả năng là say rượu. Một thời gian trước anh đã nghe người khác nói, quan hệ giữa Tiêu Thắng Hinh và Đường Hải Lâm đã hết, người tự ái thẳng thắn như cô không thể vì Đường Hải Lâm mà uống say, sau đó bị chụp ra ảnh này.
Lời giải thích chỉ có một, cô bị hãm hại, bị người ta chỉnh. Người đó ngoài Đường Hải Lâm ra, Chu Á Kiệt rất khó liên tưởng đến những người khác.
Tên cặn bã này đa hủy hoại một người, bây giờ lại muốn hủy hoại người thứ hai, Chu Á Kiệt trong lòng oán hận, nhớ lại người từng bị tên cặn bã này hại chết. Chuyện đó rất ít người biết, gần như không ai biết, Đường Hải Lâm đã g.i.ế.c c.h.ế.t bạn thân nhất của anh.
Tên cặn bã kia vừa vào được giới giải trí lập tức vội vàng vứt bỏ bạn thân của anh. Cuối cùng hai người trở mặt thành thù. Bạn anh tìm được tình yêu mới, mỗi lần cãi nhau sẽ nói: “Với phầm hạnh như anh sao có thể làm nghệ sĩ, anh chỉ là tên cặn bã. Cái gi mà người đàn ông thâm tình, tất cả đều là lừa gạt, là dối trá, tôi muốn tố cáo với tòa soạn bộ mặt thật của anh ” .
Người bạn đó từng nói với Chu Á Kiệt, Đường Hải Lâm có một nhược điểm nằm trong tay cô, nhưng Chu Á Kiệt không biết đó là gì. Anh là người ít nói, không có hứng thú đi thám thính chuyện riêng của người khác.
Anh vẫn không quá để ý nhược điểm trong lời bạn mình là gì, chỉ biết kết quả cuối cùng bạn anh “ngoài ý muốn” bị tai nạn giao thông, cấp cứu vô dụng nên qua đời. Tên lái xe gây ra tai nạn là một tên tội phạm đang bị cải tạo vừa mới được ra tù không lâu, nay lại bị tống vào tù lần nữa, mà chuyện này cứ như vậy mà lắng xuống.
Đường Hải Lâm lúc ấy vẫn lấy hình tượng u buồn thâm tình xuất hiện trước mắt quần chúng, ánh mắt u buồn mê ly đó của anh ta đã g.i.ế.c c.h.ế.t không biết bao nhiêu người, sau chuyện đó lại bắt đầu trốn tránh. Không có chứng cứ xác thực, nhưng Chu Á Kiệt không tin trên thế giới có chuyện trùng hợp như vậy, kết hợp với lời nói trước đây của bạn, anh càng tin Đường Hải Lâm mua hung thủ, cố tình đ.â.m c.h.ế.t bạn anh.
Anh khó chịu nhìn về một phía ngoài cửa sổ, giống như đang nhìn thấy Đường Hải Lâm đứng ở đó. Lúc này anh cũng rất muốn giúp Tiêu Thắng Hinh, chẳng qua trước đó, anh phải thu xếp tốt cho Cố An Kỳ.
Anh nhìn bức ảnh nóng bỏng trên báo, không khỏi thầm thở dài một tiếng rồi gập lại.
Bên Cố An Kỳ khả năng có thể hơi phiền phức, vì sao cô thân thiết với Tiêu Thắng Hinh, ngay cả anh cũng không rõ. Cố An Kỳ là người rất kiên cường, chuyện đã nhận định sẽ không quay đầu. Nếu muốn cô không xen vào chuyện này, xem ra đúng là không đơn giản.
Anh cau mày thật sâu, day day huyệt thái dương, nhìn Cố An Kỳ cười ngọt ngào trên sân khấu, trong lòng lại lo lắng vài phần. Nếu bình thường Cố An Kỳ can thiệp anh có lẽ sẽ không quá lo lắng, nhưng bây giờ hiển nhiên Cố An Kỳ đã đánh mất lí trí, cô như vậy có khi không giúp được, mà lại trở thành trở ngại cuốn cô vào theo…